Ca sĩ Phạm Phương Thảo vừa ra mắt tập thơ “Đi hết xuân thì” kỷ niệm 20 năm ca hát. Nếu trong âm nhạc, khán giả luôn thấy một Phạm Phương Thảo đằm thắm, dịu dàng, ngọt ngào, sâu lắng, khắc khoải… thì trong thơ, chị lại là một người đàn bà đa tình, truân chuyên, sắc sảo, ghê gớm, ngông nghênh…
Nữ ca sĩ cho biết, chị làm thơ từ năm 16 tuổi, khi chông chênh trong nỗi nhớ nhà. Từ đó, cứ hễ có nỗi niềm gì chị lại tìm đến thơ như một cách để bộc bạch cảm xúc và vơi hết buồn vui.
“Đi hết xuân thì” có 3 phần, phần “Mơ duyên” gồm những bài thơ về tình yêu, lời thơ nhẹ nhàng, dễ hiểu và có phần mơ mộng; phần “Hoa trôi” khắc họa hình ảnh người đàn bà lênh đênh trong “sóng tình” và phận số; phần “Lời mẹ cha” là những tâm tư, tình cảm về quê hương, cha mẹ, vĩ nhân...
Trong buổi trò chuyện ngày ra mắt tập thơ chiều 4/9, Phạm Phương Thảo bộc bạch, từ năm lên 8 tuổi, chị đã dám nói với mẹ về ước mơ không chồng mà đẻ 4 đứa con. Tiếp sau đó là những dự cảm về tương lai lận đận đường tình… Vì thế thơ của chị có rất nhiều điều khó hiểu.
“Trong tập thơ, có bài thơ tôi có nói đến chuyện mình đã hai đời chồng. Đó là tâm sự rất thật. Thuở nhỏ, tôi rất thích đi xem bói và đã có những dự cảm về cuộc đời mình sau này. Nhiều người bảo với tôi đừng có lấy chồng bởi nếu có lấy chồng cũng chỉ mang phận thê thiếp… và cũng phải kinh qua 3 lần đò.
Nhưng cuối cùng phận số cũng không buông tha khi phải bước qua hai cuộc hôn nhân không trọn vẹn. Một cuộc hôn nhân có rước dâu, có lên xe hoa, có cưới hỏi và một cuộc hôn nhân chỉ có cơi trầu thắp hương trên ban thờ gia tiên.
Trong thơ, Phạm Phương Thảo là một người đàn bà sắc sảo, ngông nghênh... nhưng lại truân chuyên, lận đận.
Cuộc hôn nhân thứ hai đơn sơ và lặng lẽ nhưng cũng chỉ kéo dài được “5 năm bầy nhầy” với trăm điều đau khổ. Hiện giờ tôi trở lại là người độc thân. Tôi tin số phận sẽ còn sắp xếp để tôi “sang đò” lần thứ ba và đấy sẽ là “một trận rất kinh”.Tôi đã dự cảm về lần đò thứ ba này nên mới viết: “Sẽ còn màn kịch rất kinh/Đó là lần sang đò thứ ba”, Phạm Phương Thảo chia sẻ.
Giọng ca “Chàng vinh quy” bảo rằng, có một sự thật ở con người chị mà không bao giờ có thể giấu giếm được đó là chị rất ghê gớm, rất điên… Nhưng không phải lúc nào nổi điên cũng tung hê mọi thứ lên hết được mà có khi gửi gắm vào thơ. Mỗi khi làm xong một bài thơ, chị cảm thấy nỗi bực dọc, đau đớn, căm phẫn… trong mình nguôi ngoai dần.
“Tôi tự nhận mình không bình thường về độ hâm, độ điên, độ thần kinh… Về các độ này chắc tôi “không có đối thủ”. Sau mấy chục năm sống với cái “điên” đấy, tôi cũng thấy nó làm mình hơi mệt, huyết áp tăng, nhịp tim cũng tăng, chỉ lãi cái là nhờ những lúc “điên” đó mà tôi chạm đến đỉnh cao của cảm xúc.
Và một điều khác quan trọng không kém, ấy là việc bạn bè thân thiết hiểu được cái “điên” đấy của tôi nên không bao giờ chấp mà toàn nhường. Nhờ vậy mà có sự ra đời của cả một tập thơ có tên gọi rất “kêu” – “Đi qua xuân thì”.
Thật sự lúc cầm trên tay bản thảo tập thơ, tôi không tin một ngày nào đó mình có thể cho ra mắt một tập thơ dù tôi làm thơ trước cả khi đi hát và viết nhạc. Có thể, thơ của tôi chưa chắc đã chuẩn mực song đó là những cảm xúc thật, thật từ đáy lòng mình. Với tôi, âm nhạc là tri âm, còn thơ là tri kỷ”, ca sĩ sinh năm 1981 bộc bạch.
Phạm Phương Thảo cũng thổ lộ rặng, chị làm thơ, in thơ không phải để dấn thân vào địa hạt văn chương mà đơn giản là để tri ân cuộc đời, để chia sẻ với mọi người về một Phạm Phương Thảo phía sau ánh đèn sân khấu - người đàn bà đa tình, truân chuyên, đáo để nhưng cũng rất lãng mạn và mơ mộng.
Tác giả: Hà Tùng Long
Nguồn tin: http://dantri.com.vn
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn