“Hát mãi ước mơ” tập 4 gây xúc động với 4 câu chuyện về những cảnh đời đáng thương. Câu chuyện đầu tiên nói về anh Đinh Công Luật, 28 tuổi, bị khiếm thị từ nhỏ.
Năm 17 tuổi, anh Luật được ngôi trường ở quận Tân Phú nhận vào học nghề đàn và thanh nhạc. Chính nhờ hành trang đó mà anh Luật có thể kiếm sống bằng việc chơi nhạc ở đám tiệc và dạy đàn. Tuy vậy, có những khi cả tháng không ai gọi, công việc dạy đàn lại bấp bênh vì anh Luật không có bằng cấp, chỉ dạy cho người khiếm thị là chính. Những ngày không có việc, anh Luật đi bán tăm bông khắp các nẻo đường. Một năm trước, anh và vợ cưới nhau, có một đứa con nay đã 4 tháng tuổi.
Mẹ vợ của anh Luật rơi lệ vui mừng vì bản thân khiếm thị, con gái và con rể cũng khiếm thị nhưng cháu ngoại sinh ra hoàn toàn bình thường. Anh Luật tham gia chương trình mong có một số vốn để lo cho gia đình và nuôi con ăn học sau này.
Bà Lưu Thị Bạch Tuyết và ông Lưu Phước Đông là hai anh em, sống nương tựa nhau, thích đàn ca để cuộc sống khuây khỏa. Bà Tuyết từng bị sốt bại liệt năm 2 tuổi khiến một tay trái và một chân phải rất yếu nhưng may mắn vẫn có thể đi được.
Hàng ngày, bà Tuyết bán bánh xèo, bánh cống, bánh khọt kiếm sống… Ông Đông có cuộc hôn nhân đổ vỡ, con trai hiện sống cùng bà ngoại. Ông kiếm sống bằng nghề chạy xe ôm và phụ bà Tuyết bán buôn, mỗi tháng chắt chiu gửi về cấp dưỡng khoảng 1 triệu rưỡi đến 2 triệu để con ăn học.
Ông Đông tâm sự trên sân khấu rằng, ông đã hứa với con sẽ không lập gia đình nữa vì ông biết con rất sợ điều đó xảy ra. Bà Tuyết mong hát cho anh trai mình có tiền chăm lo cho con ăn học đến nơi, đến chốn.
Câu chuyện tiếp theo thực sự khiến người ta cảm động vì không nghĩ nó có thật trong cuộc sống này. Ông Nguyễn Văn Chúc (60 tuổi) đã có thâm niên 40 năm chèo ghe vớt xác trên sông Sài Gòn. Ngày còn nhỏ, ông Chúc cùng bố chài luới và khi đã lập gia đình ông vẫn tiếp tục công việc “chạy ghe ôm”.
Song song đó, mỗi khi nghe tin có ai nhảy cầu, ông lại chạy ghe ra ứng cứu hoặc giúp người thân của những người xấu số vớt xác trên sông. Lúc đầu, bà Nguyễn Thị Hinh – vợ ông Chúc còn sợ nhưng hiểu được đây là việc thiện nên luôn ủng hộ. Thậm chí, bà còn theo chồng làm công việc đầy ý nghĩa này.
Ngẫm lại một đời lênh đênh sông nước, làm việc, ăn uống, sinh hoạt đều trên ghe, bà Hinh đôi khi tủi thân vì tuổi tác đã lớn, bệnh nhiều mà không có nhà cửa ổn định. Ông Trần Công Sơn, bạn ông Chúc từng trải qua khoảng thời gian sống trên ghe nên hiểu hoàn cảnh của đôi vợ chồng, mong hát để họ có một số vốn nhỏ ổn định cuộc sống.
Ông Sơn cho biết, ấn tượng nhất chính là nụ cười thường trực đầy sảng khoái trên môi của ông Chúc,mặc cho cuộc sống khó khăn đến nhường nào. Giọng hát của ông Sơn với một sáng tác của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã khiến Trấn Thành đứng bật dậy vỗ tay.
Kết thúc đêm thi là phần trình diễn của anh Cao Vũ Khanh (27 tuổi) là nhân viên hành chính văn phòng ở trường THPT Cây Dương. Anh hát cho một cậu học sinh từng học ở trường mình là em Nguyễn Văn Tân (18 tuổi) hiện là sinh viên năm 1 Đại học Cần Thơ.
Tân từng là một học sinh ngoan, năng nổ và thành tích tốt tại trường. Cha mẹ của Tân làm thuê, làm mướn nuôi hai anh em ăn học, có khi phải vay mượn khắp nơi. Ở quê không kiếm được bao nhiêu, họ quyết định lên thành phố, mong tìm việc để hai con có cuộc sống tốt hơn. Cậu học sinh sống cùng ông bà già yếu, thu nhập không bao nhiêu, chủ yếu từ mảnh vườn nhỏ.
Giữa năm lớp 12, Tân quyết định nghỉ học vì gia cảnh quá khó khăn. Tuy nhiên, cha mẹ cậu đã khuyên và nhất quyết mong con trai học hành để sau này không khổ như mình. Không trực tiếp dạy Tân ngày nào vì làm công việc văn phòng nhưng anh Khanh luôn xem Tân như một người bạn. Anh học được ở cậu học trò nghị lực vượt qua cuộc sống dù hoàn cảnh khó khăn đến đâu vẫn phấn đấu học tập. Anh Khanh mong hát để có một số tiền, giúp Tân trang trải chi phí học tập.
Cả 4 thí sinh là 4 câu chuyện đầy cảm động, đậm tính nhân văn và tình người sâu sắc. Đặc biệt, ở cuối chương trình, BTC đã quyết định trao hai giải nhất cho hai thí sinh xuất sắc nhất đêm.
Tập 4 của “Hát mãi ước mơ” sẽ phát sóng vào lúc 20h25 ngày 23/3 trên HTV7.
Tác giả: Hà Tùng Long
Nguồn tin: http://dantri.com.vn
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn