Bà Else Lasker-Schüler là một nhà thơ - họa sĩ có tầm ảnh hưởng tại Đức trong trường phái Biểu hiện. Lúc sinh thời, bà tích cực sáng tạo nghệ thuật ở nhiều thể loại như thơ văn, kịch nghệ, truyện ngắn, tiểu luận... xoay quanh những chủ đề mà bà quan tâm nhất như tình yêu, tôn giáo.
Bà được biết tới nhiều nhất với bài thơ “My Blue Piano” (Cây dương cầm xanh của tôi), tác phẩm đã lần đầu tiên được giới thiệu trên một tờ báo của Thụy Sĩ vào ngày 7/2/1937.
Sinh ra trong một gia đình người Do Thái giàu có ở thành phố Elberfeld, Đức, hồi năm 1869, cô bé Else Lasker-Schüler được thụ hưởng việc giáo dục tại nhà do chính người mẹ có học thức cao của mình đảm nhiệm. Người mẹ sớm nhìn ra thiên hướng văn chương ở con gái nên đã khuyến khích con phát triển trong lĩnh vực này.
Ở tuổi trưởng thành, cô thiếu nữ Else Lasker-Schüler kết hôn với bác sĩ Berthold Lasker. Vợ chồng họ chuyển tới sống ở thành phố Berlin, Đức, hồi năm 1894 và trở thành những nhân vật nổi bật trong đời sống văn hóa - nghệ thuật của thành phố lúc bấy giờ.
Bà Else Lasker-Schüler có phong cách phóng khoáng và thích thú với những thể nghiệm nghệ thuật ngay cả trong đời sống thường nhật. Bà thường xuất hiện trong những bộ đồ hóa trang để tới tham gia những cuộc gặp gỡ ở những quán cà phê nghệ thuật tại thành phố Berlin.
Cuộc hôn nhân của vợ chồng bà kết thúc vào năm 1903, sau đó bà Else Lasker-Schüler kết hôn với nghệ sĩ Georg Lewin, rồi ly hôn lần nữa vào năm 1912.
Bà Else Lasker-Schüler giành được giải Kleist, một giải thưởng văn chương danh giá ở Đức hồi năm 1932, nhưng trong cuộc đời mình, bà không có nguồn thu nhập ổn định từ sự nghiệp sáng tác, bà thường phải sống trong cảnh thiếu thốn, chật vật và phải dựa nhiều vào những nguồn hỗ trợ tài chính từ bạn bè.
Sau khi chủ nghĩa Phát-xít thắng thế ở Đức, bà trở thành nạn nhân của những cuộc tấn công gây ra bởi những người có tư duy cực đoan, phản tiến bộ. Điều này đã khiến bà phải rời khỏi thành phố Berlin để tới sống ở Zurich, rồi Palestine và Jerusalem.
Vì tình hình thời kỳ ấy, bà bị tước tư cách công dân Đức và không thể quay trở về Châu Âu sau khi Thế chiến II nổ ra. Bà Lasker-Schüler qua đời ở Jerusalem đầu năm 1945 ở tuổi 75 vì một cơn đau tim. Khi ra đi, bà để lại một cuốn kịch bản dang dở về một vở kịch ấp ủ có tên “I and I” (Tôi và tôi).
Cho tới giờ, những tác phẩm của bà vẫn còn duy trì tầm ảnh hưởng tại Đức. Cuộc đời và sự nghiệp của bà được xem là hiện thân của sự độc lập, tự do trong đời sống của phụ nữ.
Bích Ngọc
Theo The Independent
Nguồn tin: http://dantri.com.vn
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn