Mới đây, NSND Hoàng Cúc - người đã gây ấn tượng với hàng loạt vở diễn: Tổ ấm chim cun cút, Người đàn bà sau tấm cửa sổ xanh, Tôi và chúng ta, Nghĩ về mình, Ăn mày dĩ vãng, Thầy khóa làng tôi, Mùa hoa sữa, Em đẹp dần lên trong mắt anh... trở lại với bộ phim truyền hình dài 34 tập của đạo diễn Vũ Trường Khoa.
Đây là sự trở lại đầy ngoạn mục của người nghệ sĩ sau 10 năm dài chống chọi với bệnh tật. Điều quan trọng là sau những “đoạn trường” của “kiếp hồng nhan”, nữ nghệ sĩ vẫn luôn tìm được niềm vui trong cuộc sống. Bà cũng lần đầu tiên hé lộ “mờ mờ ảo ảo” về người bạn đời của mình sau nhiều năm chỉ sống với các con, cháu.
Việc bà trở lại với phim ảnh khiến khá nhiều người ngạc nhiên. Bà có thể chia sẻ đôi chút về sức khoẻ của mình ở thời điểm hiện tại?
Sức khoẻ của tôi ở thời điểm hiện tại đã ổn định, không còn phải uống thuốc điều trị ung thư mỗi ngày nữa. Hàng năm, tôi vẫn sang Trung Quốc để làm miễn dịch, kiểm tra lại sức khoẻ của mình. Cách đây mấy ngày tôi với con trai và con dâu vừa đi sang bên đó làm miễn dịch xong, về cái là bắt tay vào phim “Hoa hồng trên ngực trái” luôn.
Bà có phải thực hiện chế độ tập luyện và ăn uống đặc biệt nào không?
Có chứ. Tôi thực hiện chế độ ăn kiêng. Trước đây tôi ăn chay 5 năm nhưng sau đó bác sĩ khuyên bệnh nên ăn thêm thức ăn mặn để bổ sung dinh dưỡng vì tôi lại tập luyện rất nhiều mà chỉ ăn chay sẽ không đủ sức.
Việc theo đuổi một bộ phim dài tới 34 tập sẽ khá vất vả. Bà có hơi chủ quan về sức khoẻ của mình?
Đây là bộ phim có rất nhiều nhân vật và có tới 3 bà mẹ. Mỗi bà mẹ là một tính cách, số phận khác nhau. Nhân vật của tôi chỉ là một nhánh thôi. Vì vậy, cứ quay vài ngày tôi lại được nghỉ ít hôm để chuyển qua quay cảnh của nhân vật khác. Tôi không gặp nhiều áp lực nên cũng không quá lo lắng về vấn đề sức khoẻ.
Bây giờ quay phim đồng bộ, thu tiếng trực tiếp… nhưng cũng không quá mới mẻ đối với tôi. Ngày xưa chúng tôi thực hiện các vở diễn sân khấu để phát trên truyền hình cũng đã làm như thế này. Ngày xưa quay 3 máy thì bây giờ vẫn quay 3 máy như thế. Thậm chí, bây giờ đóng phim cảm xúc đầy đặn và tươi mới hơn.
Có cái hay là phim Việt Nam bây giờ làm rất hiện đại tức là họ không áp đặt mọi ý tưởng vào một nhân vật hoặc diễn biến phim mà vừa làm vừa phát để lắng nghe ý kiến từ phía khán giả. Từ đó, họ sẽ có sự điều chỉnh sao cho phù hợp với thị hiếu của số đông. Nhiều khi biên kịch, đạo diễn, diễn viên… còn không biết kết phim sẽ như thế nào luôn. Có lẽ vì thế mà các bộ phim truyền hình bây giờ dễ hút khách và được yêu mến nhiều hơn.
Tính từ bộ phim cuối cùng bà đóng cho đến bộ phim này là 10 năm. Trong 10 năm không đóng phim, bà có nhớ nghề lắm không?
Bộ phim cuối cùng tôi đóng 10 năm về trước là của nhà thơ Hoàng Nhuận Cầm. Lúc bấy giờ tôi chưa bị ung thư mà mới chỉ bị basedow (bướu cổ). Giai đoạn đó, cùng một lúc tôi làm mấy phim và mấy vở kịch. Nhiều lúc mặt sưng vù lên, nhịp tim tăng nhanh, đôi lúc cảm giác khó thở, có thể ngất đi bất cứ lúc nào nhưng vẫn đi diễn bình thường.
Thời điểm ấy, tôi mệt mỏi nhưng không bi quan. Đến khi phát hiện mắc ung thư, bạn bè tôi quýnh quáng cả lên, có người khóc thút thít, tôi vẫn cười: “Không chết được đâu”. Tôi tự xuống tóc trước khi tóc rụng vì xạ trị. Nói chung, trong những giờ phút đau đớn nhất, tôi vẫn tìm ra niềm vui từ người thân, những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống.
Trong thời gian nghỉ ở nhà, vừa chữa bệnh, vừa chăm sóc cháu nội. Nghỉ thì nghỉ nhưng vẫn nhớ nghề lắm. Vẫn bật tivi xem phim mỗi ngày, thậm chí xem tới khuya vẫn không chịu đi ngủ. Tôi ghiền phim Mỹ lắm lắm.
Có thể hình dung cuộc sống của bà bây giờ như thế nào?
Bây giờ tôi đã nhẹ gánh vai trò ô-sin rồi vì các cháu đã lớn, đi học cả rồi. Bên cạnh đó, tôi vẫn kiếm tiền được và vẫn còn sức để đóng phim. Sau phim này, nếu có lời mời và kịch bản tốt tôi vẫn tham gia. Ngày xưa, không hiểu sao, cứ đóng truyền hình là tôi lại toàn được giao vai hiền, cứ phim là vai ác, sân khấu thì cả ác cả hiền. Bây giờ tôi muốn quay lại với những cảm giác của ngày xưa.
Mỗi ngày của tôi, “chào buổi sáng” bằng một vốc thuốc, một cốc nấm linh xanh, sau đó yoga hoặc ngồi thiền. Buổi trưa, sau khi cơm nước cho ông xã xong tôi dành thời gian “cày” từ phim. Chiều đến, nhất thiết phải đọc một cái gì đó hoặc viết một cái gì đó. Thỉnh thoảng, tụ tập với các bạn đồng nghiệp thân thiết như: NSƯT Thanh Quý, Ngọc Thu... để dễ dàng chia sẻ các tác phẩm của mình.
Trong kịch có một câu rất hay “Trông chết cười ngạo nghễ”. Tức là trông thấy cái chết vẫn cười ngạo nghễ và bước qua nỗi sợ hãi. Thời điểm tôi bi quan nhất về bệnh tật thì tôi trông cháu, làm thơ, viết văn… nói chung không được phép để mình bị bệnh tật chi phối. Các con cháu toàn gọi tôi là “bà mẹ quốc dân”. Thời con sinh nở, cháu còn bé… tôi đều tự tay chăm sóc. Tới mức Minh Vượng bảo: “Phải lơi lơi ra để còn sống cho mình chứ”.
Ông xã của bà hiện tại có phải là chất xúc tác để bà thường xuyên làm thơ?
Anh ấy và tình yêu của anh ấy đúng là chất xúc tác để tôi làm nên nhiều bài thơ tình mặc dù anh ấy chẳng dính dáng gì đến thơ ca, nghệ thuật… Anh ấy cũng luôn tạo cho tôi một không gian riêng để tôi được đắm chìm trong cảm xúc của riêng mình. Chẳng hạn, anh ấy bảo tôi làm gì đó nhưng tôi bảo “Khoan đã, em đang làm thơ” thì anh ấy cũng sẽ không làm phiền nữa.
Nghĩa là ông xã rất chiều chuộng bà?
Anh ấy rất chiều chuộng và tôn trọng tôi. Anh ấy đã về hưu rồi nhưng vẫn đang giảng dạy cho một trường đại học vì thế không có nhiều thời gian để đi cùng tôi mỗi dịp tôi ra nước ngoài chữa bệnh. Mỗi lần đi ra nước ngoài tôi thường mang theo cô con dâu và cậu con trai vì cậu con trai biết tiếng Trung. Dù đi chữa bệnh hàng tháng trời nhưng ngày nào chúng tôi cũng gọi điện thoại nói chuyện với nhau đủ trên trời dưới đất.
Một người đàn bà đẹp như bà hẳn nhiên cũng phải chọn một người đàn ông có gì đó lý tưởng với mình lắm mới kết duyên khi ở tuổi xế chiều?
Thời xưa, khi người anh hùng ra chiến trận, người phụ nữ vẫn ở nhà giữ lửa gia đình. Bản thân tôi rất tôn quý người đàn ông như thế. Có một câu rất hay, người đàn ông muốn để người phụ nữ không chỉ yêu mà kính mình như khách thì hẳn người đàn ông đó phải như thế nào. Có như vậy, người đàn ông mới luôn đứng ở ngưỡng cao để người phụ nữ ngước nhìn.
Vậy ông xã bà chinh phục bà nhờ những điểm gì?
Cái này phải bí mật, tôi sẽ tiết lộ trong một thời điểm thích hợp nhất.
Cảm ơn bà đã chia sẻ thông tin.
Hà Tùng Long
Nguồn tin: http://dantri.com.vn
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn