Ở những bãi biển của phương Tây hồi đầu thế kỷ 20, cảnh sát đi tuần trên bãi biển chỉ để quan sát xem có phụ nữ nào ăn vận không phù hợp hay không. Khi đó, chiếc thước dây chính là công cụ để các cảnh sát trang phục làm việc trên bờ biển quyết định xem một phụ nữ có đang vi phạm chuẩn mực trang phục không.
Bộ ảnh cổ dưới đây cho thấy diện mạo phụ nữ khi đi ra bãi biển hồi thập niên 1900-1920. Khi đó, những bộ đồ bơi “chấp nhận được” sẽ khiến bạn phải sửng sốt và thấy rằng quan niệm xã hội nói chung đã tiến một bước dài như thế nào kể từ ngày ấy cho tới bây giờ.
Khi đó, nếu bắt gặp một phụ nữ có vẻ diện trang phục “không phù hợp”, cảnh sát bãi biển sẽ yêu cầu người phụ nữ dừng lại, lấy thước dây ra đo khoảng cách giữa chân váy bơi và đầu gối. Thời này, mép váy bơi không được cách đầu gối quá 15cm.
Nếu một người phụ nữ diện trang phục bị cho là để lộ cơ thể quá nhiều, cô ấy sẽ bị phạt 10 USD (một số tiền không nhỏ so với thời bấy giờ). Dù vậy, những điều luật khắt khe này đã dần bị loại bỏ từ giữa thập niên 1920.
Cảnh sát làm việc bên bờ hồ Tidal Basin, ở thủ đô Washington (Mỹ). Thời này, mép váy bơi không được cách đầu gối quá 15cm.
Một nhóm phụ nữ đang hóng gió bên bờ biển hồi năm 1905, có thể thấy sự cẩn thận, chỉnh chu của họ khi hầu như không để lộ một chút bắp chân nào.
Một nhóm các cô gái tắm nắng bên bờ biển Atlantic (Mỹ) hồi năm 1922. Thời này, các cô gái bắt đầu có những bước đi táo bạo đầu tiên, họ thay thế những đôi tất dày che kín bắp chân bằng những đôi tất da chân mỏng manh.
Những phụ nữ theo phong cách “cổ điển” ra biển “kín đáo” như thế này. Ảnh chụp ở thành phố Atlantic (Mỹ) năm 1903. Thời này, những phụ nữ dám để lộ nhiều “da thịt” khi ra biển rất dễ gặp rắc rối với cảnh sát.
Thời này, nếu một cô gái mặc trang phục quá táo bạo ra biển, có thể sẽ bị phạt 10 USD (một số tiền không nhỏ thời bấy giờ), nhưng phần lớn các quy định khắt khe này dần bị loại bỏ từ giữa thập niên 1920.
Bắt đầu từ giữa thập niên 1920, các quy định được nới lỏng dần, trang phục ra biển của phụ nữ cũng trở nên phóng khoáng hơn.
Dần dần, những đường cắt cúp ở cổ trở nên sâu hơn, rộng hơn, chiều dài váy bơi ngắn lại.
Thật khó hình dung đây chính là đồ bơi đi biển của phụ nữ.
Cô gái trẻ này vẫn còn thể hiện sự e dè ở đôi tất.
Ba nữ diễn viên điện ảnh - Lillian Langston, Edith Roberts, và Myrtle Reeves - trên một bờ biển của thành phố Los Angeles (Mỹ) hồi năm 1918.
Khi các luật lệ về trang phục đồ bơi dành cho phụ nữ được nới lỏng, phụ nữ bắt đầu để lộ chân trần ra biển.
Một cuộc thi nhan sắc hồi năm 1920, ở phần thi trang phục đồ bơi, các người đẹp diện những bộ đồ kín đáo với tất chân và mũ đội đầu.
Những cô gái chuẩn bị đi tắm biển ở bang Florida (Mỹ) hồi năm 1920.
Ngôi sao điện ảnh Betty Compson đi tắm biển hồi năm 1922.
Từ thập niên 1920, các chuẩn mực về đồ bơi dành cho phụ nữ được nới lỏng. Những người phụ nữ “cẩn thận” sẽ vẫn đi tất ra biển, những người khác tự tin để lộ chân trần. Dần dần, những bộ đồ bơi sẽ ngắn đi, bé lại, khoét sâu và rộng hơn, bó sát hơn.