Thời gian vừa qua Khánh Linh có vẻ im ắng, ít ra MV cũng như xuất hiện trước truyền thông. Chị có thể chia sẻ vì sao?
Suốt thời gian vừa qua, sự im lặng của tôi có lý do. Tôi đang chuẩn bị cho dự án âm nhạc rất mới, cần có sự chuẩn bị rất kỹ. Và năm 2020 là năm tôi muốn giới thiệu dự án này. Dự án mang tên là cuộc hành trình của Khánh Linh.
Tôi không gọi nó là album vì nó là một dự án riêng biệt của tôi và nhạc sĩ Võ Thiện Thanh, nó mang nguồn năng lượng lớn, rất tích cực. Mỗi người sẽ cảm nhận theo một cách khác. Riêng tôi, chỉ muốn mọi người hình dung đấy là hành trình của mình.
Tôi và anh Võ Thiện Thanh gặp nhau ở điểm, cùng là nghệ sĩ, luôn muốn cháy bỏng với nghề của mình. Chúng tôi muốn làm gì khác biệt so với tất cả những gì các nghệ sĩ đang làm. Chính vì thế, chúng tôi phải có sự tập trung tuyệt đối. Nếu mọi người để ý sẽ thấy những năm trước, cứ cách vài tháng tôi lại ra mắt MV gì đó. Nhưng lần này, tôi tập trung tuyệt đối trong thời gian khoảng 2 năm. Tôi vẫn tham gia công việc ở Nhà hát, cũng diễn các chương trình nhà Đài... nhưng không ra mắt sản phẩm âm nhạc nào.
Tết này, Khánh Linh có “chạy show” như bao nghệ sĩ khác?
Có. Đêm 30 Tết, tôi không được đón giao thừa cùng gia đình mà đi biểu diễn ở Thái Bình. Đó là một trong những điều khác biệt so với mọi năm. Thường thì mọi năm, tôi chỉ diễn ở những điểm bắn pháo hoa nhất định trong thành phố.
Đó cũng là đặc thù công việc của những nghệ sĩ như tôi, muốn đem đến cho mọi người lời ca tiếng hát, rất nhẹ nhàng trong sáng để đón mùa xuân mới.
Chị có kế hoạch gì đặc biệt cho Tết này?
Tôi cũng đang chờ đợi cái Tết này, con số rất đẹp để nhanh chóng nhất có thể để ra mắt dự án âm nhạc mình đã ấp ủ từ lâu.
Tết này, cũng như truyền thống mọi năm, gia đình tôi quây quần ở nhà. Năm nay, có sự kiện đặc biệt là bà ngoại của chồng em tròn 100 tuổi. Đây là niềm vui rất lớn trong gia đình. Tôi cũng cảm nhận khi mình càng nhiều tuổi thì ý thức về gia đình, về sự sum họp lại càng lớn mạnh hơn. Khi thực hiện được điều đó thì các con càng gần với bố mẹ hơn, ngay chính bản thân mình cũng đem đến cho các con truyền thống của gia đình.
Khánh Linh nghĩ sao khi nhiều bạn trẻ, gia đình trẻ chọn đi du lịch thay vì ăn Tết quây quần bên gia đình?
Thực ra, gia đình tôi cũng thế. Nhưng chúng tôi vẫn kết hợp được: ngày 30 Tết, mùng Một và mùng Hai Tết vẫn dành cho gia đình, họ hàng. Đến mùng 3 Tết, mình mới đi chơi, được hưởng không khí du xuân.
Mấy năm nay, gia đình tôi rủ nhau đi ngắm hoa, ví dụ vườn mận ở Mộc Châu. Gia đình tôi rất vui, đón chờ dịp đó. Sau Tết, gia đình tôi và bạn thân cũng rủ nhau lên vùng núi nào đó. Năm trước thì đi Sapa. Đi như thế, có cảm giác rất riêng biệt.
Có những chuyến đi, chúng tôi đầy đủ cả đại gia đình chứ không phải chỉ gia đình nhỏ của mình.
Chị tự nhận mình là kiểu phụ nữ như thế nào trong những ngày Tết? Có đảm đang nấu nướng hay thoang thoáng, thoải mái trong mọi việc?
Tôi thuộc tuýp phụ nữ hiện đại. Tôi không câu nệ mọi việc. Tất nhiên là tôi được sự thông cảm và cho phép của gia đình nội ngoại.
Mẹ chồng tôi rất tân tiến, rất hiểu công việc của các con. Bản thân cụ cũng nói rằng, Tết này sẽ đi du lịch. Thay vì lúc nào cũng túi bụi trong bếp, nhiều người lớn tuổi cũng đã có những sự thay đổi, muốn hưởng không khí Tết du xuân. Tôi nghĩ nếu nghĩ mọi chuyện đơn giản hơn về việc ăn Tết thì sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Mặc dù hiện đại nhưng vẫn là truyền thống, bởi cứ dịp hè, Tết là tôi lại tổ chức tạo thành thói quen cho đại gia đình nội ngoại đi chơi, đó cũng là cách quây quần vui vẻ, trò chuyện bên nhau. Mỗi chuyến đi như thế càng thắt chặt tình cảm, hiểu nhau và có suy nghĩ phóng khoáng hơn.
Vậy, Khánh Linh có làm được mâm cơm ngày Tết không?
Đúng mâm cơm truyền thống thì tôi làm được như: nem, canh bóng, canh măng xườn, bò ngâm mắm, xôi gấc, cốm xào... Một số món ăn truyền thống, tôi được học từ mẹ.
Với các con, Khánh Linh muốn tạo cho các con thói quen ý nghĩa gì trong dịp Tết?
Thực ra với trẻ con, lúc nào nó cũng thích được lì xì. Tôi thấy đó là truyền thống, có ý nghĩa. Tuy nhiên, năm nay tôi có ý định lì xì cho các con theo cách khác. Có thể, với các bạn nhỏ, tôi sẽ lì xì cho bạn của con những món đồ chơi hữu ích, đúng với lứa tuổi. Những bạn lớn hơn, tôi có thể tặng sách. Tôi cũng không thích lì xì bằng tiền...
Khi nhớ đến Tết ngày bé, chị nhớ nhất điều gì?
Tôi nhớ nhất đến mùi pháo và nhớ cảm giác được đi chùa với mẹ vào buổi sáng hoặc buổi trưa mùng Một Tết. Sau đó, cả nhà sẽ về nhà ông nội ở Cầu Giấy. Bọn trẻ con chúng tôi sẽ rủ nhau đi đốt pháo. Anh Ngọc Châu lớn rồi, anh hơn tôi 16 tuổi nên sẽ không tham gia trò này.
Tôi còn chơi trốn tìm trong xóm cùng các anh chị em họ. Ngày xưa, ngoài đường vẫn còn những con mương nhỏ. Chúng tôi rủ nhau ra đó bắt cá.
Tôi vẫn nhớ những bức tường rêu của hàng xóm ngày đó. Rồi gian bếp của bà nội. Đám trẻ con xuống gian bếp của bà nội nướng khoai đến cháy đen, vừa ăn vừa cười đầy thích thú.
Tôi cũng nhớ nhất cái Tết khi bố mẹ về hưu rồi, ngoài cửa hàng rất bận, chiều 30 Tết mới đi trang trí nhà cửa. Ngày đó, tôi cũng thích được về ngoại, được nói chuyện với bà. Bà không nhìn thấy nhưng nói chuyện rất thích. Tôi rất thân với các em họ. Mỗi lần về tôi được mợ chuẩn bị cho món ruốc để ăn cơm.
Và cho đến bây giờ, khoảnh khắc giao thừa, đếm ngược... đối với tôi luôn rất đặc biệt, hồi hộp và chờ mong.
Nhớ lại Tết ngày nhỏ ngập tràn trong ký ức vui vẻ, dù thiếu thốn, nếu so sánh với Tết “thừa mứa” vật chất như bây giờ, có những ý kiến cho rằng trẻ con thiệt thòi về... tinh thần. Khánh Linh có thể chia sẻ điều gì?
Thực ra là do người lớn quan niệm thôi, chứ trẻ con không nghĩ gì đâu. Còn những ký ức của mình sẽ trở thành gia tài khi kể lại cho các con nghe. Biết đâu đấy, có thể lúc nào đó thế hệ sau này khôi phục lại tất cả truyền thống về ngày Tết. Tôi nghĩ những gì là truyền thống thì không bao giờ mất đi.
Nhưng dù có thế nào đi chăng nữa, tôi nghĩ rằng Tết là phải vui!
Xin cảm ơn Khánh Linh về những chia sẻ!
Nguyễn Hằng
Nguồn tin: http://dantri.com.vn
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn