Những bức ảnh dưới đây phản ánh một thói quen kỳ quái nhưng từng rất phổ biến ở phương Tây hồi thế kỷ 19, đó là… chụp ảnh chân dung cho người vừa mới qua đời như một nghi thức tưởng nhớ.
Thời này, chụp ảnh vẫn còn là dịch vụ xa xỉ, những con người bình dân thường chỉ chụp ảnh vài lần trong đời. Các nhiếp ảnh gia lúc này cũng đồng thời là… thợ hóa trang, khi được mời tới chụp hình người vừa mới qua đời, họ phải cố gắng làm sao để người quá cố trông… như thể đang còn sống để sau này, bức ảnh tưởng niệm có thể đưa vào cuốn “album” của gia đình.
Thực tế, ở thời này, mỗi người chỉ có vài bức ảnh trong đời, được chụp vào những dịp thật đặc biệt. Những bức ảnh tưởng niệm được xem là niềm an ủi, là ký ức sau cùng về một người thân quá cố.
Những phương pháp chụp ảnh đầu tiên đã xuất hiện từ cuối thập niên 1830, mặc dù vậy, công cuộc để đưa việc chụp ảnh vào đời sống đại chúng cần một khoảng thời gian khá dài. Trước đó, cách duy nhất để ghi lại chân dung một người chính là đặt hàng họa sĩ đến vẽ chân dung. Nhưng cách này vừa mất nhiều thời gian vừa đắt tiền. Việc chụp ảnh đã giúp tầng lớp trung lưu có thể ghi lại chân dung người thân yêu quá cố.
Thực tế, ảnh chụp thời này có thể được vẽ tay thêm vào, vì vậy, tùy thuộc vào đẳng cấp của người thợ chụp ảnh mà mỗi bức ảnh đạt được một mức độ chân thực khác nhau về diện mạo của người đã khuất.
Thường người ta tô thêm vào đôi mắt để tạo nên hiệu ứng như thể nhân vật chính vẫn đang có một ánh nhìn “có hồn”. Ngoài ra, thường người ta tô màu ánh hồng thêm vào đôi môi và hai má của nhân vật.
Tác giả: Bích Ngọc Theo Daily Mail
Nguồn tin: http://dantri.com.vn
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn